Mùa xuân đến rồi, chú kiến Tít tung tăng dạo chơi khắp nơi. Một hôm, chú nhìn thấy một mầm non trong góc vườn.
Xưa có một nhà nọ, tuy hai vợ chồng tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng không con. Hai người rất lấy làm buồn phiền về sự hẩm hiu của mình.
Mỗi loài hoa mang trong mình một câu chuyện ý nghĩa đầy cảm động và vô cùng thú vị. Sự tích hoa chua me đất cũng vậy, chú thỏ con cùng bác nông dân đã trồng nên một cây bắp cải sau này được gọi là cây hoa chua me đất với câu chuyện ly kỳ và hấp dẫn.
Gấu trúc rất tốt bụng, luôn vui vẻ giúp đỡ mọi người. Nhưng chân tay gấu trúc lai chậm chạp, vụng về, thường làm hỏng việc
Nhưng có một giọt mưa nhỏ không chịu trượt xuống. Giọt mưa đưa mắt nhìn quanh, và trông thấy một chú cún. Giọt mưa cố gắng nhảy bật lên, đáp xuống lưng chú cún,
Gấu ngựa rất chăm chỉ, chú khai hoang một vạt đất trên sườn núi để trồng cây, và trồng được một vườn quả rất đẹp. Ai đi qua cũng phải xuýt xoa khen ngợi
Cà rốt và cải xanh muốn đi du lịch. Chúng từ biệt khu vườn, dự định sẽ đi tháu xa. Trên đường đi, cải xanh nói: “Chúng ta nhất định phải tìm được một khu vườn tốt hơn, để sống những tháng ngày tươi đẹp.
Câu Chuyện Thi sĩ rùa con Chú Rùa con có sở thích sáng tác thơ. Chú muốn làm một bài thơ thặng cho những người bạn của mình.
Khi hỏi các loài động vật, dáng đi của ai xấu nhất, mọi người đều đồng thanh nói: “Là cua chứ ai! Họ đi trông chẳng giống ai cả, toàn là bò ngang phè phè”
Từ đó, mỗi lần đi qua khu rừng, tàu hoả đều không nhìn thấy một loài động vật nào cả. Tàu hoả vô cùng tức giận, càng giận, tàu hoả lại càng kêu vang hơn: “Tu… tu.. tu. Tớ là tàu hoả! Các cậu thật là ngốc nghếch!”