Lừa con kiêu ngạo
Lừa con kiêu ngạo là câu truyện nhắc nhở các bé không được khoe khoang , khoác lác mà phải biết khiêm tốn, cố gắng mới được mọi người yêu quý
Ngày xửa ngày xưa, có một chú Lừa con luôn tự cho mình là tài giỏi nhất. Một hôm. Lừa con ưỡn ngực, vênh mặt, vừa đi đến nhà chị Máy xay lúa vừa nghêu ngao hát.
Lừa con vênh vào nói với chị Máy xay lúa: “Chị Máy xay này, tôi với chị thử thi xem ai xay được nhiều gạo hơn nhé, có được không?”. Chị máy xay nhìn Lừa cười và nói: “Được thôi, chỉ có điều…”
“Chỉ có điều thế nào?” Lừa con vội vàng hỏi. Chị máy xay cố ý chọc tức Lừa con, nói: “Thua thì đừng có khóc nhè nhé!”. Lừa con nghe xong tức giận “Xì” một tiếng, không nói không rằng, đứng lên xay lúa.
Lừa xay mãi, xay mãi không biết bao nhiêu vòng rồi. Lừa con mệt đến mức không thở ra hơi, mồ hôi chảy ròng ròng. Nó nghĩ bụng: “Chị Máy xay chắc chắn phải chậm hơn mình. Nhưng quay sang nhìn, nó đã thấy chị Máy xay xay được một đống thóc to. Cái thúng đựng gạo sắp đấy rồi. Lừa con không thắng được chị máy xay, nó cúi đầu ôm cục tức trong người rời đi.
Trên đường đi, nhớ lại chuyện vừa xảy ra. Lừa con cảm thấy không can tâm. Bỗng nhiên ” Bíp, bíp…”. Một chiếc xe tải đi ngay sau nó kêu inh ỏi.
“Anh xe tải ơi, Chúng ta cùng so xem ai chở được nhiều hàng hơn, có được không?” Xe tải nhìn Lừa, cười nói : “ĐƯợc, nhưng mà….!”
Không chờ xe tải nói hết câu, Lừa đã nhấc hai thùng lương thực cho lên lưng và phi như bay về phía trước.
ĐÚng lúc đó có hai chú chim từ đâu bay tới, chúng ríu rít kêu: “Cố lên! Cố lên!”.
Lừa con vừa chạy vừa nói với chim non: “Tôi chạy nhanh hơn anh xe tải đấy. Nhìn xem, xe tải vẫn đang chạy đằng sau tôi đây này!”. Hai chú chim non nghe thấy Lừa nói thế che miệng cười khúc khích.
CUối cùng Lừa con cũng chạy về đến đích. Nhưng nhìn kìa! Xe tải đã đến đó từ lúc nào rồi. Nhìn vào thùng xe. Lừa con thấy số hàng trên đó còn nhiều hơn trên lưng mình mấy chục lần nữa.
Lừa con không thắng được xe tải, xấu hổ bỏ đi. Kể từ đó nó không bao giờ khoác lác nữa.
Trò chuyện cùng bé
Chúng ta đừng nên như Lừa con nhé. Đi khắp nơi khoe mình tài giỏi mà không biết lượng sức mình. Chúng mình cần phải biết khiêm tốn, không ngừng cố gắng mới được mọi người yêu mến.
Nếu chỉ biết khoác lác suốt ngày như Lừa thì chắc chắn sẽ bị người khác chê cười.
Trò đùa dai của Khỉ con
Khỉ con sống trên một cái cây rất cao, nó có một thói quen xấu là hay vứt rác lung tung.
Một buổi sáng nọ, Khỉ mẹ kiếm về rất nhiều đào và chuối tươi ngon. Khir con thấy vậy thì vô cùng háo hức. Nó liền ốm số quả đó và trèo lên một ngọn cây, ăn ngấu nghiến.
“Tộp! Tộp! Tộp” Khỉ con ăn liền một mạch hết năm quả đào, sau đó nó vứt hạt đào xuống đất. Mặt đất bừa bãi những hạt đào của Khỉ con. Một đàn ruồi bay tới và đậu vào đó, các động vật đi ngang qua nhìn thấy đều cau mày khó chịu.
Đến trưa, Khỉ con lại chuyển sang ăn chuối, nó ăn một mạch hết hai nải chuối to, no căng cả bụng. Ăn xong, nó lại vứt vỏ chuối lung tung khắp nơi: Trên nóc nhà của thỏ con, dưới xe chở hàng của sóc con, bên cahj tổ của chim non và cả trên vòi của ông voi nữa…
“Ha ha ha..!” . Khỉ con đắc chí cười lớn. Nai con, Ngựa vằn và Gấu chó nhìn thấy rất tức giận, Chúng xông đến mắng khri con: “Khỉ con, bạn thật là bẩn thỉu, không biết giữ vệ sinh chung gì cả! Phải vứt vỏ và hạt vào trong thùng rác chứ!”
“Tôi thích vứt lung tung đấy, thì đã sao nào!”. KHỉ con vênh mặt nói rồi lại tiếp tục vứt rác xuống đất, trúng ngay vào chiếc mũ mới mua của Nai con. Nai con khóc thút thít chạy về nhà. Các bạn đều tức giận bỏ đi.
Một lát sau. Khỉ con lại tiếp tục trò đùa dai của nó. Nó ngồi trên chạc cây, lần lượt vứt vỏ chuối xuống lòng đường. Đúng lúc đấy thì Thỏ con nhảy chân sáo qua. Nó giẫm trúng vào một cái vỏ chuối và ngã nhào xuống đất.
Vịt con nghe “RẦM” một tiếng, lạch bà lạch bạch chạy tới, nhưng đến chỗ đó, cũng giẫm phải vỏ chuối. Nó chỉ kịp kêu lên một tiếng “Úi dà” và cũng ngã lăn quay ra đất. Tất cả các động vật đi trên đường đều bị ngã, điệu bộ rất buồn cười. Khỉ con nằm trên cành, cười ha ha đắc chí. Nó thấy trò này thật thú vị.
“Khỉ con, bạn thật đáng ghét!”. Mọi người mắng nó tới tấp. Khỉ con lè lưỡi. làm mặt xấu trêu mọi người rồi nhảy tót về nhà. Để không còn ai bị ngã nữa, các bạn Vịt, Thỏ, Nai…Phải dọn dẹp đống vỏ chuối mà Khỉ con vứt xuống. Sau đó chúng vun vào gốc cây to, chờ đến sáng mai sẽ đổ vào xe rác.
Sáng sớm hôm sau, khỉ con tung tăng đi chơi. Nó chuyền từ cành này sang cành khác, nhảy tới nhảy lui điệu bộ rất khoái chí.
Khi nó tụt từ trên cây xuống đất, không hiểu tại sao đạp trúng ngay đống vỏ chuối mà các bạn vui dưới gốc cây, “Oạch, rầm rầm…”. Khỉ con giẫm phải hết vỏ chuối này đến vỏ chuối khác, ngã dúi dụi, mặt mũi chân tay xây xước hết cả. Nó đứng dậy khóc nức nở chạy về nhà mách mẹ.
Mẹ Khỉ nghiêm nghị nói: “Vừa vứt rác bừa bãi ra môi trường là một hành vi không tốt, vừa hại người khác lại tự hại mình. Từ nay về sau con phải nghiêm túc sửa ngay tật xấu đó nhé!”
Khỉ mẹ nói. Khỉ con nhận ra lỗi của mình nó đỏ mặt nói: “Con không dám đùa dai nữa đâu ạ, và cũng không bao giờ vứt rác bừa bãi nữa!”.
Sau đó, Khỉ con đẩy một chiếc xe rác đi hót hết vỏ chuối, nhặt hạt đào. Nó còn đến tận nhà xin lỗi Nai con, Thỏ con và Vịt nữa.
Cuộc sống trong khu rừng lại trở nên vui vẻ và bình yên như ngày nào.
Trò chuyện cùng bé
Vỏ chuối của khỉ con làm bẩn môi trường lại còn khiến các bạn và chính khỉ con bị ngã đau nữa. Các em thấy hành động của khỉ con như vậy có đúng không?
CÁc em nhất định phải là những em bé biết giữ gìn bảo vệ môi trường. Các em đã nghĩ ra mình sẽ làm gì để bảo vệ môi trường xanh sạch đẹp chưa?
—————–Truyenchobe.com—————–