Con quạ mượn lông
Thần Zeus muốn chọn cho loài chim một vị vua. Thần đã chỉ định ngày tháng và yêu cầu các con chim đến dúng hẹn để thần chọn ra con chim xinh đẹp nhất làm vua. Quạ biết mình xấu xí, nên nó lén nhặt tất cả những chiếc lông vũ xinh đẹp của các loài chim và cắm trên người mình.
Ngày tuyển chọn hôm đó, tất cả loài chim đều có mặt trước thần Zeus. Thần Zeus vừa nhìn đã phát hiện ra con quạ có bộ lông xanh đỏ, chuẩn bị lập nó làm vua. Các con chim khác nhìn thấy và đều thốt lên, đó không phải là lông của chúng hay sao? Do vậy chúng vô cùng tức giận, chạy đến nhổ hết lông vũ của chúng trên người con quạ.
Vì thế, bộ lông sặc sỡ trên người con quạ thoáng chốc đã không còn một chiếc. Nó lại trở về bộ dạng xấu xí như xưa.
Bài học
Mượn đồ của người khác có thể có được vẻ đẹp giả tạo, nhưng khi những thứ đồ ấy không còn nữa, bản thân lại trở lại nguyên hình dạng như trước. Sữa mình gạt người sẽ không thể duy trì lâu dài được.
Con ngỗng đẻ trứng vàng
Một người nông dân nuôi một con ngỗng biết đẻ ra trứng vàng. Ông dã kiếm được rất nhiều tiền nhờ vào việc bán trứng vàng và dần dần trở nên giàu có. Không bao lâu, người nông dân cảm thấy con ngỗng mỗi ngày chỉ đẻ được một quả trứng là quá ít ỏi. Ông ta cho rằng trong bụng con ngỗng có lẽ có rất nhiều vàng, vì thế ông quyết định giết thịt nó và sẽ lấy toàn bộ số vàng trong bụng ngỗng.
Nhưng sau khi ông mổ bụng con ngỗng ra, mới phát hiện con ngỗng vàng chẳng khác con ngỗng thường, trong bụng nó chẳng có chút vàng nào cả. Và như vậy, ông không trở nên giàu có như tưởng tượng, mà trái lại còn mất đi nguồn thu nhập quý giá.
Bài học
Con người nên thỏa mãn với những gì mình đã có, nếu quá tham lam thì sẽ đánh mất tất cả.
Bài thơ Chú ngỗng tơ
Ngỗng tơ đi học muộn
Vẫn đủng đỉnh như không
“Chẳng học, ta cũng thuộc
Có chi mà bận lòng?”
Ngỗng bước tới cửa lớp
Bạn bè vào học rồi
Ngỗng, lẻn, ngồi bàn dưới
Tiện học lại tiện chơi.
Cô giáo gà biết thế
Nhìn ngỗng con, mỉm cười:
– Mời em ngỗng, tại chỗ
Đọc bài cũ, thử coi?
Ngỗng, nghe cô giáo gọi
Mà chân chồn, mắt hoa:
“-Thưa…cô- ngỗng líu ríu
Bài học cũ hôm qua
Em thuộc như cháo chảy
Sáng nay quên, để nhà…”
Tác giả: Nguyễn Anh Nông.
Tập thơ Kỵ sĩ ngựa gỗ (1998).