Bài thơ Dỗi cơm
Đi chơi về hơi muộn
Bị bố mắng mấy câu
Thế là cu Tý… dỗi
Đi nằm, kêu nhức đầu!
Cơm bưng ra, me goi
Tý nhất định không ăn
Gần 9 giờ mới đói
Bụng Tý quắn quằn quăn!
Lúc đó, Tý mới hối
Thấy dỗi hại quá trời
Chả lẽ vét cơm nguội
Xấu hổ chết mất thôi!
May bạn Tý đến hỏi
Theo bạn, Tý lẻn ra
Bí mật vào hàng bánh
Chén tới chiếc… thứ ba!
Đang nhai nhai, nuốt nuốt
Ối! Cái Tèo chạy qua
ề ngay, “tâu” bố mẹ:
– Hí hí! Anh… ăn quà! )
NGUYỄN ĐÌNH QUẢNG (95 Quang Trung, Hà Đông, Hà Nội)