365 truyện kể cho bé trước khi đi ngủ

Lợn con vẽ nòng nọc

Lợn con vẽ nòng nọc
Lợn con vẽ nòng nọc

Lợn con đang học vẽ tranh. Một buổi sáng mùa xuân, lợn con mang giá vẽ đến bên bờ suối, định vẽ cho cá nhỏ một bức chân dung. Lợn con nhìn thấy một chú nòng nọc dưới sông, nòng nọc lắc lư cái đầu tròn xoe đen tuyền, vẫy tít cái đuôi dài, bơi lội tung tăng dưới làn nước, trông rất đáng yêu.

Lợn con nói với nòng nọc: “Chào cậu! Nòng nọc đáng yêu! Tớ vẽ cho cậu một bức tranh chân dung nhé?”

Nòng nọc vui vẻ reo lên: “Hay quá! Hay quá!”

Lợn con bắt tay vào vẽ tranh cho nòng nọc. Vẽ được mấy nét, lợn con mỏi tay, phải nghỉ một lát. Vẽ thêm mấy nét nữa, lợn con thấy khát, bèn dừng tay uống nước. Rất lâu sau, lợn con mới vẽ xong bản phác thảo, định tô màu mới sực nhớ ra quên mang theo bút màu.

Lợn con vỗ trán, ngại ngùng nói: “Nòng nọc ơi, tớ xin lỗi nhé, tớ quên không mang theo bút màu. Ngày mai tớ sẽ đến tô màu cho bức tranh của cậu. Cậu ở đây đợi tớ nhé.”

Nòng nọc vui vẻ đồng ý. Ngày hôm sau, nòng nọc đợi cả ngày chẳng thấy lợn con đâu. Ngày hôm sau nữa, lợn con vẫn không đến. Té ra lợn con đã quên bằng mất lời hứa với nòng nọc. Cho đến bốn hôm sau, lợn con mới sực nhớ ra, bèn mang theo giá vẽ, cuống quýt chạy đến bờ sông.

Một chú nòng nọc đã có thêm cặp chân sau bé xíu vui vẻ nói với lợn con: “Xin chào! Tớ đợi cậu đã mấy ngày rồi đấy!”

Thấy nòng nọc đã mọc thêm hai chân sau, không còn cách nào khác, lợn con đành phải vẽ lại từ đầu. Vẽ một lúc, bỗng thấy một chú bướm bay qua, lợn con liền chạy đi bắt bướm. Một lúc sau, lợn con lại dừng tay nói chuyện với thỏ con chạy ngang qua. Mới vẽ xong một cái chân nòng nọc, trời đã tối.

Lợn con nói: “Trời tối quá, không thấy gì nữa, tớ không vẽ tiếp được rồi. Nòng nọc ơi, ngày mai cậu lại đợi tớ ở đây nhé, tớ sẽ vẽ nốt cho cậu.”

Kết quả là lợn con về nhà, lại quên khuấy đi mất. Đến mười mấy hôm sau, lợn con mới nhớ ra, lại vội vàng xách giá vẽ chạy ra bờ sông, nhưng không thấy bóng dáng của nòng nọc đâu nữa. Lợn con nhìn xuống dòng sông gọi to: “Nòng nọc ơi, cậu ở đâu? Tớ đến vẽ tranh cho cậu đây!”

Đợi một lúc lâu mới thấy một chú ếch con sải bốn chân bơi lại.

“Chào cậu! Cậu đến vẽ tranh cho tớ phải không?” Ếch cười hỏi.

“Không, tớ đến vẽ tranh cho nòng nọc cơ, cậu ấy là một chú nòng nọc có hai chân sau.” Lợn con lắc đầu nói.

Ếch bật cười: “Đúng rồi. Chú nòng nọc mà cậu tìm chính là tớ đấy. Ngày nào tớ cũng ở đây đợi cậu đến vẽ tranh cho tớ, nhưng mãi mà chẳng thấy cậu đến. Bây giờ tớ đã lớn, trở thành ếch rồi. Cậu còn muốn vẽ tớ nữa không?”

Lợn con đỏ bừng mặt xấu hổ. Lần này, lợn vẽ rất nghiêm túc. Chẳng bao lâu, lợn con đã vẽ xong bức tranh ếch vô cùng sinh động.

Trò truyện cùng bé

Lợn con hay quên lại lơ đãng, đã hẹn vẽ tranh cho nòng nọc mà đến khi nòng nọc biến thành ếch vẫn chưa vẽ xong. Nhưng ý thật may là cuối cùng lợn con đã biết sửa lỗi. Qua câu chuyện này, bé hãy nhớ khi đã hứa với ai, nhất định phải giữ lời. Làm việc gì cũng phải tập trung làm cho xong, không nên lơ đãng nhé!

Ca dao về giữ chữ tín

  • Nói lời phải giữ lấy lời
  • Đừng như con bướm đậu rồi lại bay

Câu ca dao mượn hình ảnh con bướm để nói lên vấn đề giữ chữ tín của con người. con bướm là một con vật biết bay, và chúng hay bay không đứng yên một chỗ được lâu. Dùng hình ảnh con bướm đứng bay thất thường để nói đến người chữ tín, nói rằng phải giữ chữ tín chứ đừng như con bướm đậu rồi lại bay.

—–truyenchobe.com——–