Tàu hoả âm nhạc
Một đoàn tàu hoả chạy về phía rừng sâu: “Xình xịch! Xình xịch..”
Các loài động vật nhỏ trong rừng chưa bao giờ nhìn thấy tàu hoả, chúng kinh ngạc reo lên: “Ô, anh bạn này mới to lớn làm sao!”
Tàu hoả vui lắm, nó hú lên một tiếng thật dài, và chạy như bay đến: “Tu… tu. Chào các cậu, tớ là tàu hoả!”
Ồ, tiếng kêu còn vang hơn tiếng gầm thét của sư tử gấp mấy trăm lần. Các loài động vật hoảng sợ bịt tai lại, bỏ chạy tán loạn.
Tàu hoả tức giận kêu lên: “Tu… tu. Tớ là tàu hoả! Tại sao các cậu lại bỏ chạy?”
Các loài động vật càng thêm sợ hãi, vắt chân lên cổ mà chạy.
Từ đó, mỗi lần đi qua khu rừng, tàu hoả đều không nhìn thấy một loài động vật nào cả. Tàu hoả vô cùng tức giận, càng giận, tàu hoả lại càng kêu vang hơn: “Tu… tu.. tu. Tớ là tàu hoả! Các cậu thật là ngốc nghếch!”
Chẳng loài động vật nào dám ló đầu ra nữa.
Ngày hôm đó, tàu hoả lại phát hiện ra, hai bên đường ray trước kia vốn dĩ nở đầy hoa tươi, bây giờ chỉ còn trợ trọi vài bông hoa cô độc. Tàu hoả liền giảm tốc độ, bỗng nghe thấy tiếng khóc thút thít, thì ra bông hoa đang khóc, và còn oán trách: “Tiếng của tàu hoả thật khủng khiếp! Lúc thì xình xịch, lúc thì tu tu.
Các loài động vật có chân còn chạy được, còn chúng ta không biết chạy, chỉ còn biết khô héo ở chốn này thôi!”
Tàu hoả giờ mới hiểu ra, sở dĩ các loài động vật bỏ chạy, các loài hoa khô héo, đều là do âm thanh ghê gớm mà mình phát ra. Tàu hoả rất buồn, cứ thở dài suốt cả đoạn đường, chạy rấtìạch. Mấy năm sau, nhà thiết kế đã cải tạo lại đoàn tàu hoả, đổi cho đoàn tàu một chiếc còi âm nhạc mới toanh, đẹp mắt.
Ngày hôm đó, khi đoàn tàu hoà mang theo chiếc còi âm nhạc di qua khu rừng, đã phát ra một khúc nhạc du dương rất vui tai.
Ồ, tiếng nhạc với tuyệt diệu làm sao! Các loài động vật đang ở xa cũng đều chạy đến, nghiêng tai lắng nghe tiếng nhạc phát ra từ doàn tàu, đứng ở ha bên đường ray, nhảy múa tưng bừng giống như đón khách quý từ phương xa đến. Những đoá hoa ven đường cũng rất cảm động, nở nụ cười tươi tắn.
Đoàn tàu vui lắm, nó không thở dài nữa, cũng không hú lên những hồi còi điếc tai, nó dùng những khúc nhạc du dương để thông báo với mọi người rằng: “Tàu hoả đã đến, tàu hoả âm nhạc đến rồi!”
Trò truyện cùng bé
Tiếng ồn không những khiến con người khó chịu, mà cũng gây ảnh hưởng đến động vật và cây cỏ. Không chi có tiếng còi tàu hoả, mà tiếng còi xe, tiếng nói chuyện ồn ào cũng sẽ gây khó chịu cho người khác. Nếu bé nói nhẹ nhàng, độ to vừa phải dễ nghe thì đó là âm thanh đẹp . Tuy nhiên, Khi chúng mình hét to nói to ở những nơi cần yên tĩnh sẽ tạo nên một âm thanh chói tai gây khó chịu cho người khác. Vậy nên bé hãy để ý đến âm thanh của mình nhé!
Bài thơ Quạt cho bà ngủ
Ơi chích choè ơi
Chim đừng hót nữa
Bà em ốm rồi
Lặng cho bà ngủ
Bàn tay bé nhỏ
Vẫy quạt thật đều
Ngấn nắng thiu thiu
Đậu trên tường trắng
Căn nhà đã vắng
Cốc chén lặng im
Đôi mắt lim dim
Ngủ ngon bà nhé
Hoa xoan, hoa khế
Chín lặng trong vườn
Ba mơ tay cháu
Quạt đầy hương thơm
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Minh Trang phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Nguồn: SGK Tiếng Việt 2, tập 1, NXB Giáo dục, 2002
——-truyenchobe.com——–