Truyện ngụ ngôn

Sư tử và kiến càng (truyện ngụ ngôn về tình bạn)

Câu chuyện Sư tử và kiến càng

Trong rừng, sư tử có nhiều oai quyền, muôn loài đều phải sợ. Nhưng nó rất cô độc, chỉ lủi thủi một mình, không ai thân thiết để khi buồn có nhau. Thế là nó đi tìm bạn.

Nhưng nó chỉ kết bạn với những loài có ngà nhọn, vuốt sắc, nanh dài, sức khỏe như voi, cọp, gấu, lợn rừng, ít ra cũng trâu rừng, bò tót. Nó nghĩ rằng kết bạn với những loài vật ấy thì nó không bao giờ thiệt.

Khi chúng kiếm được mồi ngon, nhất định chúng phải biếu xén mình, lại nhỡ khi mình lâm nạn, chúng cũng có thể giúp sức với mình mà chiến thắng kẻ thù.

Một hôm, có con kiến càng[1] đến rủ sư tử cùng kết bạn. Sư tử liền gạt đi mà nói:

Sư tử và kiến càng (truyện ngụ ngôn về tình bạn)
Sư tử và kiến càng (truyện ngụ ngôn về tình bạn)

– Ta là chúa sơn lâm, mà đi kết bạn với loài kiến như mày hay sao. Thử hỏi xem, mày có thể có ích gì cho ta! Mồi của mày kiếm được không phải là thức ta ăn hằng ngày. Mày có quyền lực gì để giúp ta khi xảy ra hoạn nạn. Ta làm bạn với mày, thiên hạ sẽ cười ta dại! Hãy bò đi nơi khác! Bạn của mày là các loài sâu bọ nhỏ bé, hèn hạ như mày!

Kiến càng nghe sư tử nói thế liền bỏ đi ngay.

Một hôm, sư tử đang ngủ, bỗng tỉnh dậy vì thấy ngứa ngáy trong tai rất khó chịu. Không rõ vì sao? Càng lâu càng thấy nhức nhói, không tài nào gượng dậy nổi, đành nằm nhịn đói suốt ngày. Bạn bè kéo đến hỏi thăm. Sư tử nằm rên hừ hừ, nhờ chúng xem trong tai có cái gì hãy lấy ra giúp. Voi nói:

– Tôi chẳng nhìn thấy gì cả. Ngà tôi dài nhưng không thể cho vào tai bạn được!

Hổ cũng nói:

– Tôi cũng đành chịu. Vuốt tôi sắc, nhưng không thể cho vào tai bạn được.

Gấu, lợn rừng, trâu rừng, bò tót đều chịu. Cuối cùng, chúng tản ra đi kiếm mồi, mặc sư tử nằm rên một mình.

Kiến càng nghe tin sư tử đau tai, không để bụng chuyện cũ, sốt sắng đến thăm. Sư tử nhờ kiến xem bệnh tình của mình. Kiến bò vào tai sư tử thấy một con vắt nằm kềnh ra đấy, bụng no căng. Kiến đốt cho nó một mồi, tê dại đi, rồi kéo ra. Sư tử thấy nhẹ cả người. Bấy giờ sư tử mới hối hận đã đối xử không phải với kiến, và xin kết thân với kiến suốt đời!

Truyện cổ Lào

Trò truyện cùng bé

Sư tử và kiến càng là câu chuyện ngụ ngôn nói về tình bạn của Lào, khuyên các bé cần chọn những người bạn chân thành chứ không phải những người mình có thể lợi dụng. Người xưa thường nói “Chọn bạn mà chơi” là nghĩa như vậy.

Những điều thú vị về loài kiến mà có thể bạn chưa biết

Nhà vô địch về cử tạ

Nói đến khả năng mang vác, thì con người và nhiều loài vật trên hành tinh này phải nể phục loài kiến. So với kích thước và cân nặng, kiến có thể mang vật nặng gấp 50 lần trọng lượng của cơ thể, nó tương tự như một người nặng 60kg có thể nâng chiếc xe 3 tấn đi quãng đường vài trăm mét vậy. Quả là một lực sĩ đáng ngưỡng mộ !!!!

Một tổ chức vô cùng kỉ luật

Một điều làm nên sức mạnh của loài kiến đó là số lượng cá thể trong một tổ chức (1 tổ kiến) rất đông đảo, cùng với đó là sự kỉ luật vô cùng cao trong tổ chức. Kiến tướng hay còn gọi là chúa sẽ là người lãnh đạo tối cao, bên dưới là nhiệm vụ của từng loài kiến như kiến thợ sẽ có trách nhiệm kiếm thức ăn, kiến lính sẽ làm nhiệm vụ bảo vệ tổ. Cứ như vậy, chúng chấp hành rất nghiêm như trong đơn vị quân đội vậy.

Kiến cũng có nô lệ

Điều này nghe có vẻ sai sai. Đây là một trong những điều thú vị về loài kiến mà không thể không nhắc đến. Không chỉ có ở loài người chúng ta mới xuất hiện khái niệm về nô lệ, Ở một số loài kiến khi kiến càng tới tổ kiến thợ để kiếm ăn, chúng không những không đánh trả mà còn cho phép kiến càng vào ăn. Sự hiện của kiến càng sẽ khiến các loài vật khác khiếp sợ, không dám tấn công tổ kiến thợ nữa.

Tìm kiếm thức ăn siêu việt

Một trong những điều thú vị về loài kiến đó là khả năng tìm kiếm thức ăn vô cùng tài tình. Bằng cách theo dõi Pheromones của kiến theo đường tìm kiếm thức ăn, các nhà khoa học đã tìm ra cách “vẽ đường” của kiến. Con đầu đàn sẽ đi ngẫu nhiên xung quanh khu vực tổ để tìm kiếm thức ăn. Sau khi tìm được, chúng sẽ thu thập các tín hiệu xung quanh và trở lại tổ bằng đường ngắn nhất. Trên đường về kiến sẽ sinh ra một pheromones có mùi hương đặc biệt dẫn các con kiến thợ tới thức ăn.

Bài thơ Đàn Kiến nó đi

  Một đàn kiến nhỏ
         Chạy ngược chạy xuôi
    Chẳng ra hàng một
       Chẳng thành hàng hai

Đàn kiến nó đi

    Đang chạy bên này
Lại sang bên nọ
  Cắm cổ cắm đầu
      Kìa trông, xấu quá!

   Chúng em vào lớp
       Sóng bước hai hàng
    Chẳng như kiến nọ
Rối tinh cả đàn.

Tác giả bài viết: ST

——–Truyenchobe.com——-