Truyện ngụ ngôn

Câu Chuyện Thi sĩ rùa con

Câu Chuyện Thi sĩ rùa con
Câu Chuyện Thi sĩ rùa con

Một đêm thanh tĩnh, rùa con ngồi trước cửa sổ.

Bỗng nhiên, rùa muốn sáng tác một bài thơ.

“Mình phải viết một bài thơ tặng cho người bạn tốt của mình là thỏ con.” Rùa con nói với mặt trăng dịu dàng bên ngoài khung cửa sổ.

Rùa con cầm một tập giấy màu xanh lá cây, ngồi vào bàn và bắt đầu viết:

Dưới bầu trời trong xanh,

Trong khu rừng xanh biếc,

Chú thỏ con trắng tuyết,

Đi dạo cùng rùa con.

Tình bạn thật vẹn tròn,

Đẹp như hoa xuân nở.

Rùa con đọc to bài thơ hai lần, vô cùng mãn nguyện với tác phẩm của mình. Rùa vô cùng sốt sắng, muốn ngay lập tức đọc cho thỏ con nghe.

Mặc dù đêm đã rất khuya, nhưng rùa con vẫn mang theo bài thơ, bò đến nhà thỏ con.

Dưới ánh trăng vằng vặc, rùa con bò chậm rãi, đôi mắt rùa dần dần díp lại. Cuối cùng, rùa ngủ thiếp đi. Một cơn gió thổi đến, cuốn tờ giấy có viết bài thơ bay lên như một chiếc lá…

Đến khi trời sáng, rùa con tỉnh dậy, rất ngạc nhiên khi phát hiện ra mình đang ngủ ở ngoài đường chứ không phải trên chiếc giường nhỏ trong nhà.

Còn chuyện sáng tác thơ tối hôm qua, rùa đã quên bằng mất.

Một chú chim chào mào nhặt được bài thơ của rùa con. Chú thốt lên: “Ổ, một bài thơ thật tuyệt!”

Chim chào mào lập tức bay đi tìm người bạn tốt là chim vàng anh, và đọc bài thơ này cho chim vàng anh nghe.

Có điều chú đã thay đổi chút ít:

Dưới bầu trời trong xanh,

Trong khu rừng xanh biếc,

Chú chào mào xinh đẹp,

Cùng vàng anh véo von.

Tình bạn thật vẹn tròn,

Đẹp như hoa xuân nở.

“Bài thơ tuyệt quá!” Chim vàng anh vui sướng reo lên. “Chúng ta hãy cùng nhau đọc nhé!”

Vậy là chim chào mào và chim vàng anh cùng bay lên cành cây, đọc đi đọc lại bài thơ.

Một chú cáo đi qua dưới gốc cây nghe thấy, liền chạy đi, đọc bài thơ cho người bạn thân của mình là chồn nghe, đương nhiên chú cũng đã thay đổi chút ít:

Dưới bầu trời trong xanh,

Trong khu rừng xanh biếc,

Chú cáo nhỏ tinh nghịch,

Đi dạo cùng chú chồn.

Tình bạn thật vẹn tròn,

Đẹp như hoa xuân nở.

Đúng lúc đó, thỏ con cũng đi ngang qua bên gốc cây, nghe được bài thơ dễ thương này. Thỏ con lập tức chạy đến tìm rùa con. “Rùa ơi, tớ đọc cho cậu nghe một bài thơ nhé, đây là bài thơ dành tặng riêng cho cậu đấy!”

Dưới bầu trời trong xanh,

Trong khu rừng xanh biếc,

Chú thỏ con trắng tuyết,

Đi dạo cùng rùa con.

Tình bạn thật vẹn tròn,

Đẹp như hoa xuân nở.

“Ồ, thật là một bài thơ tuyệt vời! Nhưng hình như tớ đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải!” Rùa con vui sướng nói.

Trò truyện cùng bé

Nhờ sự lơ đãng của thi sĩ rùa con, bài thơ của rùa đã được lưu truyền khắp khu rừng, đem lại niềm vui cho rất nhiều người bạn nhỏ, cuối cùng niềm Gọi ý vui đã quay trở lại với chú rùa. Bởi vậy, bài thơ của ai không phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng hơn cả chính là ý nghĩa tích cực mà nó đã đem lại. Bé có muốn thử sáng tác một bài thơ thật hay đọc cho cả nhà cùng nghe không nào? Chúng mình cùng thử nhé!

——Truyenchobe.com——-